Giao tiếp với bệnh nhân

     
Đầu tiên, mình ý muốn các Anh Chị Em sẽ tiếp nhận bài viết này của mình theo hướng là làm sao để chúng ta có thể giao tiếp đến tốt với người bệnh. Không nhất thiết là phải rập khuôn hoặc áp dụng nhất nhất giống như một quy trình tuyệt một bảng checklist vì cá nhân mình vẫn mang đến rằng khó có một quy chuẩn nào chính xác nhất mà chúng ta phải tuân thủ theo đúng để có một cuộc giao tiếp hoàn hảo. Hơn thế nữa, chìa khóa thành công của giao tiếp là sự mềm mỏng và linh hoạt. Vày đó tất cả nội dung dưới đây chỉ với tính chất hệ thống lại để chúng ta có thể tham khảo và thực hành thử một cách có chọn lọc và sát hợp với tình hình thức tế nhé.

Bạn đang xem: Giao tiếp với bệnh nhân


Điều tối quan liêu trọng đầu tiên chúng ta phải xác định được chúng ta đã nói chuyện với ai. Hãy thử kiếm tra một số thông tin sau trước cuộc giao tiếp (viết ra thành văn thì nhiều, nhưng mà nếu chúng ta thực hành quen thuộc thì dần dần nó sẽ thành một phản xạ, như một thói quen thuộc chủ động):
- Có sử dụng “ngoại”ngữ không? (không thuộc ngôn ngữ chính mà chúng ta đang dùng)
*

Dĩ nhiên là ngoài những gì mình vẫn liệt kê ở trên thì còn có thể nhiều đặc tính khác nữa. Do kinh nghiệm thực hành giao tiếp với bệnh nhân của mình cũng ko nhiều đề xuất mình chỉ tham khảo và đúc kết, nếu có vấn đề nào thêm các Anh Chị Em mạnh dạn chia sẻ, góp ý để cùng học hỏi nhé.
Trước khi cung cấp thông tin, hãy khám phá bệnh nhân sẽ biết những gì về triệu chứng của mình. Các trường hợp có thể những bác sĩ không giống hoặc các nhà cung ứng dịch vụ chăm lo sức khoẻ khác đã truyền đạt thông tin cho dịch nhân, có thể có chức năng làm nhiễu loạn thừa nhận thức của người bị bệnh và thậm chí rất có thể gây nhầm lẫn khi tin tức mới được chúng ta giới thiệu. Ví dụ, một bác sỹ siêng khoa về thận nói theo cách khác về người mắc bệnh "tình trạng đã cải thiện tốt hơn" dựa trên việc nâng cao trong xét nghiệm tác dụng thận, trong những lúc bác sĩ tim mạch triệu tập vào bệnh dịch cơ tim nặng, không thể hồi phục của bệnh dịch nhân. Dẫn đến 2 luồng tin tức có thể làm bệnh nhân bối rối về tình trạng của mình. Hoặc bệnh nhân đã tìm kiếm tin tức về tình trạng bệnh lý của mình và có những quan lại điểm nhận thức riêng rẽ của mình rằng tình trạng của mình. Lúc trao đổi, cách dẫn dắt của chúng ta có thể đối nghịch với những thông tin bệnh nhân đã đọc trên mạng internet dẫn đến bệnh nhân có những sự hoang mang. Chúng ta đã sống vào thời đại bùng nổ công nghệ thông tin, việc những tin tức y tế tràn lan một cách thiếu kiếm soát và người bệnh cái gì cũng có thể hỏi Bác Gu Gồ và tự “bắt mạch – kê đơn” mang lại mình là rất phổ biến. Do đó, điều quan trọng trước tiên là phải khẳng định những gì một người bệnh đã phát âm - hoặc hiểu sai - tức thì từ đầu.
Không phải tất cả các dịch nhân tất cả cùng một chẩn đoán đều mong muốn cùng mức chi tiết trong tin tức được cung cấp về tình trạng của mình hoặc về điều trị. Các nghiên cứu và phân tích đã phân loại người bệnh trên hành vi tìm kiếm thông tin liên tục, từ những người muốn rất ít tin tức cho đến những người muốn từng chi tiết của bác bỏ sĩ có thể cung cấp. Do vậy, nhân viên y tế chúng ta nên review xem căn bệnh nhân ao ước muốn tin tức gì, hoặc sẽ có thể hiểu được những tin tức nào, cần thêm thông tin gì. Đối với trường hợp chúng ta ko biết gì về nhu cầu thông tin của dịch nhân, nấc độ yêu cầu này sẽ xuất hiện thêm theo cấp bậc trong cuộc bàn luận mở và khi chúng ta cố gắng tổng hợp và trình diễn thông tin một cách cụ thể và dễ nắm bắt cho bệnh nhân.
Một phương cách trong việc đưa ra tin tức cho người bị bệnh là miêu tả những khủng hoảng rủi ro và tiện ích của điều trị và tiếp nối chỉ dễ dàng và đơn giản là có thể chấp nhận được bệnh nhân đưa ra quyết định xem họ nên thêm bao nhiêu thông tin. Tuy nhiên, việc này rất có thể cần thực hiện các câu hỏi trực tiếp, chiến lược im lặng cùng kiểm tra thường xuyên rằng thông tin cung cấp thực sự được hiểu.
Một vết hiệu cho thấy thêm bệnh nhân bao gồm hiểu thông tin là thực chất của các câu hỏi bệnh nhân hỏi; nếu các câu hỏi phản ánh sự gọi biết của thông tin vừa được trình bày, thì tất cả thể đảm bảo an toàn lại bằng cách khai thác ở một nút độ chi tiết hơn nữa. Nếu các câu hỏi phản ánh sự nhầm lẫn, khuyên răn chúng ta nên trở lại thông tin cơ bản. Nếu người mắc bệnh không có thắc mắc hoặc rõ ràng là ko thoải mái, trên đây là thời cơ tốt để bác sĩ dứt thảo luận, hỏi rõ số lượng thông tin mà bệnh nhân mong ước và điều chỉnh cho phù hợp. Tiếp tục cung cấp thêm thông tin không ngừng nghỉ chưa phải lúc nào thì cũng là bí quyết tiếp cận giao tiếp tốt nhất với người bệnh.
Đồng cảm là một kĩ năng cơ phiên bản mà mỗi chúng ta bắt buộc phát triển để giúp đỡ nhận ra những cảm xúc gián tiếp diễn tả của căn bệnh nhân. Một lúc chúng ta cảm nhận được những xúc cảm của người bệnh, những xúc cảm này cần được được bằng lòng và tìm hiểu sâu hơn trong cuộc chạm mặt gỡ trò chuyện bác bỏ sĩ-bệnh nhân. Hơn nữa, chúng ta tránh việc bỏ qua hoặc bớt thiểu cảm xúc đồng cảm với người bị bệnh với việc chuyển vị trí hướng của cuộc nói chuyện không xong xuôi tập trung vào việc khai thác các triệu triệu chứng "thực sự". Sự chấp thuận của bệnh dịch nhân hoàn toàn có thể được tăng tốc bởi việc nhân viên chúng ta thể hiện sự đồng cảm và thấu hiểu cảm giác của bệnh dịch nhân. Bệnh nhân dễ có suy nghĩ nếu chúng ta ít làm điều này đồng nghĩa với việc chúng ta ít niềm nở đến họ. Những điều này làm mình nhớ đến một câu nói của một vị Bác sỹ: “Bệnh nhân sẽ không bao giờ biết chúng ta hiểu biết như thế nào cho đến lúc họ thấy và cảm nhận được chúng ta vồ cập họ như thế nào”.
Chúng ta nên đưa thông tin một cách đủng đỉnh và an ninh trong khoảng thời gian cho phép cần thiết để bệnh nhân hiểu được thông tin mới. Chúng ta buộc phải sử dụng việc ngắt, nghỉ, tạm dừng, yên lặng vào một thời gian mang lại phép. Việc trao đổi lờ lững với thời gian dừng, nghỉ thích hợp cũng cho những người nghe thời hạn xây dựng các thắc mắc mà chúng ta có thể sử dụng để hỗ trợ thêm những thông tin phương châm (như đã nhắc vào mục 3). Vày đó, một cuộc đối thoại với phần đông khoảng dừng, ngắt nghỉ hợp lý sẽ nâng cao sự gọi biết thâm thúy hơn về cả hai mặt. Một nghiên cứu cho biết các bác bỏ sỹ thường hóng 23 giây sau thời điểm bệnh nhân bước đầu miêu tả lời than phiền chính của mình trước lúc làm ngăn cách và chuyển hướng làn phân cách thảo luận. Sự chuyển làn phân cách sớm hoàn toàn có thể dẫn đến các mối thân yêu phát sinh muộn và bỏ lỡ cơ hội thu thập dữ liệu quan lại trọng.
Một lưu lại ý quan liêu trọng đó là sự phù hợp của bệnh nhân cũng cao hơn khi thời hạn trò chuyện với nhân viên cấp dưới y tế đạt như mong muốn của họ trước khi chờ đợi. Trong các trường hợp liên quan đến việc đưa thông tin xấu, kỹ thuật đơn giản là nêu rõ tin tức và tạm dừng rất có thể đặc biệt hữu ích trong việc đảm bảo rằng bệnh nhân và gia đình bệnh nhân đã nhận cùng hiểu tương đối đầy đủ thông tin. Thời gian dừng lúc này được dùng cho việc im lặng, nước mắt (khóc lóc), cùng các câu hỏi có thể là đề nghị thiết.
Một câu hỏi thực tế là một ngày tôi khám 200 bệnh, thời gian đâu ra mà chậm rãi, từ tốn xuất xắc dừng nghỉ khi vẫn nói? Mình thừa nhận phía trên là thực tế bởi tình trạng quá tải mà chúng ta đã gặp phải. Mặc dù nhiên, nếu chúng ta khéo léo chắt lọc thông tin, chọn lọc giao tiếp, chỉ nêu ra những tin tức trọng điểm thì chúng ta hoàn toàn có thể đạt được mục tiêu giao tiếp với một quỹ thời gian hạn hẹp. Điều quan lại trọng không hẳn là chúng ta nói được vào bao thọ với bệnh nhân mà điều quan lại trọng là vào ngần ấy thời gian mang lại phép chúng ta nói được gì mang đến bệnh nhân hiểu.
Nội dung này mình đã có bài viết vừa chia sẻ bên trên câu lạc bộ, mời Các Anh Chị Em theo dõi lại bài viết của mình nhé.
Mình chỉ xin nhấn mạnh là lượng tin tức truyền đạt đến dù chúng ta nắm bắt rõ đối tượng, dù chúng ta có thời gian rộng rãi để trò chuyện với bệnh nhân nhưng nếu chúng ta sử dụng những từ ngữ khó hiểu/ngoại ngữ/chuyên môn học thuật thì là nhỏ đường dẫn đến một cuộc giao tiếp thất bại. Vì vậy, cố gắng solo giản hóa các tin tức truyền đạt làm thế nào để cho mang tính đại chúng và đặc hiệu đến từng đối tượng để đối tượng nắm bắt và tuân thủ những thông tin hướng dẫn.
Một điều nữa mình muốn nhấn mạnh đó là “đơn giản hóa” chứ không phải là “đơn giản nhất”. Nghĩa là chúng ta làm nó 1-1 giản và dễ hiểu đối với chính đối tượng mà chúng ta đã giao tiếp.

Xem thêm: Những Dấu Hiệu Bệnh Lậu Mãn Tính Là Gì? Hình Ảnh, Triệu Chứng Và Cách Chữa Trị


Không có nghĩa là bệnh nhân nào cũng sử dụng một kiểu thông tin “đơn giản nhất” mà cần có chọn lọc phù hợp với mong mỏi muốn, kỳ vọng, nhận thức của bệnh nhân (những điều mình đã nêu ở các mục 1,2).
Đây là vấn đề mà chúng ta cần phải chú ý vì có nhiều tình huống dở khóc dở cười mà mình tin chắc các Anh Chị Em mình ít nhiều đã gặp phải. Đó là việc chúng ta tuyệt nói tránh đi, hoặc mượn một số câu nói, từ ngữ để ám chỉ điều chúng ta sẽ định truyền đạt. Mặc dù nhiên, điều này cần phải được cân nhắc kỹ lưỡng bởi nó là bé dao hai lưỡi có thể dẫn đến việc hiểu không nên thông tin. Điển hình như: “không cần tránh cử gì, về muốn nạp năng lượng gì thì ăn uống đi nha = sắp chết”; Chúng ta hoàn toàn hiểu rằng việc nói giảm nói tránh để người bệnh hoặc thân nhân bệnh nhân đón nhận tin tức xấu cũng là một cách tốt cho cảm xúc của họ. Mặc dù nhiên, chúng ta cần xác định rằng việc chúng ta nói phải đúng lúc, đúng hoàn cảnh, tùy đối tượng để tránh tình trạng hiểu sai thông tin. Chúng ta cần xác định rõ những cụm từ nói giảm nói tránh nó không được áp dụng để làm lệch nghĩa, hoặc bị lạm dụng.
Mặc cho dù sự quan trọng phải nói lên sự thật là quan lại trọng như đã nêu vào mục số 6, tuy thế giá trị tinh thần của bài toán truyền đạt hy vọng trong những tình huống có vẻ như vô vọng tránh việc bị nhận xét thấp. Đặc biệt trong toàn cảnh bệnh tật quy trình tiến độ cuối và âu yếm giảm nhẹ những ngày cuối đời, hi vọng không cần nản chí.
Ví dụ, một trong những tình huống như chết choc sắp xảy ra của bệnh nhân, hy vọng hoàn toàn có thể được chuyển cài đến gia đình bằng phương pháp đảm bảo rằng liệu pháp hoàn toàn có thể có tác dụng trong việc giảm đau và cực nhọc chịu. Bởi vì vậy, ngay cả khi những bác sĩ nên truyền đạt tiên lượng ác tính cho bệnh nhân hoặc phải trao đổi cùng với các thành viên vào gia đình, rất có thể hứa hẹn sự thoải mái và dễ chịu và buồn bã tối thiểu.
Phần béo những gì được chuyển mua giữa nhân viên cấp dưới y tế và bệnh nhân trong một cuộc gặp gỡ lâm sàng xẩy ra thông qua tiếp xúc phi ngôn ngữ. Đối đối với tất cả nhân viên y tế và bệnh dịch nhân, hình ảnh của ngôn ngữ khung người và bộc lộ trên khuôn mặt hoàn toàn có thể sẽ được ghi nhớ dài lâu sau cuộc gặp gỡ gỡ rộng là ngẫu nhiên ký ức về lời nói. Cũng cần được phải nhận thấy rằng cuộc gặp gỡ gỡ của chưng sĩ-bệnh nhân liên quan đến việc trao đổi hai chiều các thông tin “không lời”.
Biểu hiện nay trên khuôn mặt của người bị bệnh thường là chỉ số giỏi về nỗi buồn, lo lắng, hoặc sợ hãi giỏi thậm chí là giận dữ. Bác bỏ sĩ đáp ứng nhu cầu với mối quan tâm thích hợp với những biểu lộ phi ngôn ngữ này có thể tác động đến bị bệnh của bệnh dịch nhân ở tại mức độ cao hơn bác sĩ mong truyền tải tin tức thực tế.
Ngược lại, ngôn ngữ khung hình của người bác sĩ và biểu lộ trên khuôn mặt, hành động cũng tác động đáng kể với người bệnh. Chưng sĩ sẽ gấp gáp lấn sân vào phòng xét nghiệm vài phút bởi muộn hoặc có việc gấp, bao gồm ghi chú vội vàng, cùng quay đi trong lúc bệnh nhân đang nói chuyện, sát như chắc hẳn rằng truyền cài sự thiếu kiên trì và xem xét bệnh nhân. Trong một trong những cuộc gặp gỡ như vậy, bệnh dịch nhân rất có thể giải ưng ý hành vi phi ngôn ngữ như một thông điệp rằng thông tin của bác sỹ là ko quan trọng, bất kể nội dung khẩu ca ngược lại. Vì chưng đó, điều cần là bác bỏ sĩ nên nhận thức được đầy đủ thông điệp tàng ẩn của chính mình, tương tự như nhận ra những biểu lộ phi ngữ điệu của dịch nhân.
Bệnh nhân là nhiều dạng mỗi người mỗi kiểu, không chỉ có trong năng lực sẵn sàng và kĩ năng tiếp nhận thông tin mà quan lại trọng trong phản bội ứng của họ đối với thông tin của bác sĩ vừa cung cấp.
Ví dụ, cùng một tin tức xấu được đưa ra, có người thì im lặng, người thì la hét, người thì khóc lóc, người thì tỏ vẻ tươi cười… quan tiền trọng đó là việc nắm bắt phản ứng hiện tại để có chiến lược đường hướng tư vấn và trao đổi một cách phù hợp nhất.
Một tỷ lệ phần trăm nhất định các bệnh dịch nhân gặp khó khăn khi hình thành mối quan tiền hệ tin cậy với nhân viên y tế, thậm chí có thể phản ứng với phần đông tin xấu với việc ngờ vực, tức giận, và đổ lỗi. Đối cùng với những bệnh nhân như vậy, thiết lập cấu hình sự tin cậy lâu dài hơn của họ dành cho chúng ta hoàn toàn có thể cực kỳ cạnh tranh khăn, và tuy nhiên tất cả những nỗ lực giao tiếp phải được tạo ra ra. Để đáp lại ngẫu nhiên phản ứng làm sao của bệnh nhân, điều đặc biệt là được chuẩn bị. Bước thứ nhất là nhằm chúng ta nhận ra phản hồi, đến bệnh nhân đủ thời gian để hiển thị vừa đủ cảm xúc. đặc trưng nhất, chúng ta đối kháng giản chỉ việc nghe dìu dịu và chú ý đến phần đông gì người bị bệnh hoặc mái ấm gia đình hãy nói/phản ứng. Đôi khi, chúng ta rất có thể khuyến khích người bệnh thể hiện cảm xúc, thậm chí rất có thể yêu mong họ mô tả xúc cảm của họ. Ngôn ngữ khung người của chúng ta hoàn toàn có thể rất đặc biệt quan trọng trong việc mang về sự vồ cập đồng cảm trong những tình huống này. Đối thoại dịch nhân-bác sĩ chưa kết thúc sau khi thảo luận chẩn đoán, xét nghiệm với điều trị. Đối với căn bệnh nhân, điều này chỉ là một sự khởi đầu; tin tức đang chìm ngập trong rất nhiều. Bác bỏ sĩ nên dự đoán sự chuyển đổi về cảm giác về phiên bản thân của bệnh dịch nhân, cần được được xử lý như là một trong những phần quan trọng của cuộc giao tiếp.
Phần này thì phụ thuộc vào kỹ năng giao tiếp cá nhân từng Anh Chị Em chúng ta, thậm chí là năng khiếu của mỗi người. Bởi lẽ, hầu như chúng ta ít được tởm qua trường lớp nào dạy tỉ mỉ mang lại chúng ta điều này. Mà sự cải thiện của chúng ta chỉ xuất hiện lúc chúng ta thực hành, thực hành và thực hành mỗi ngày. Riêng rẽ mình thì mình có một lời khuyên răn là với đặc thù đối tượng mà chúng ta đã giao tiếp thì chúng ta cố gắng thả lỏng mình ra và đặt giả định một cuộc đối thoại với bệnh nhân như là cuộc đối thoại với chính mình/người thân của mình. Chỉ lúc chúng ta vào tình huống đó chúng ta mới dễ dàng thấu hiểu, đồng cảm và có thể đạt được hiệu quả giao tiếp cao nhất, tránh để tình trạng đáng tiếc xảy ra vày giao tiếp kém hiệu quả. Ví dụ: nếu chúng ta được thông báo tin đó thì chúng ta sẽ như thế nào? Nếu chúng ta được khen ngợi vì tuân thủ điều trị tốt chúng ta có vui không? Nếu chúng ta nhìn thấy bác sỹ nhau mày, nhăn mặt tuyệt bực tức liên tục thì chúng ta có sợ không?...
Cuối cùng, mình tin chắc với gớm nghiệm thực hành giao tiếp của Anh Chị Em chúng ta đã hằng ngày chinh chiến thực tế sẽ là điều quý giá rộng những điều mình vừa viết ở trên. Không có một quyển sách giỏi một lý lẽ nào thuyết phục rộng là thực tế mà chúng ta từng trải qua. Vì vậy, rất ước ao Anh Chị Em chia sẻ thêm những gớm nghiệm thực tiễn để chủ đề này của chúng ta ngày một hoàn thiện hơn.
Nguyễn quang quẻ Vinh
THÔNG TIN KHÁC

Ý TƯỞNG CHẤT LƯỢNG


"Chi phí đặc biệt quan trọng hơn hóa học lượng, nhưng unique là bé đường cực tốt để giảm bỏ ra phí" - Genichi Taguchi


Chuyên mục: Y tế sức khỏe